Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về”
Từ “bỗng” mở đầu như một dấu hiệu cho thấy sự bất ngờ của nhà thơ khi cảm nhận được mùa thu. Mùa thu không đến với một sự báo trước rầm rộ, mà lại xuất hiện nhẹ nhàng, bất chợt qua hương ổi chín. Hương ổi không phải là một hương thơm mạnh mẽ, nhưng lại mang đến cảm giác thân thuộc, mộc mạc của làng quê. Hương thơm ấy được gió se đưa vào không gian, tạo nên một sự giao thoa tinh tế giữa khứu giác và cảm xúc.
Cụm từ “sương chùng chình” còn làm tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn của mùa thu. Tác giả đã nhân hóa làn sương như một cô gái e ấp, chậm rãi, không muốn rời đi. Hình ảnh này khiến cho mùa thu thêm phần huyền ảo, nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu lắng. Qua đó, Hữu Thỉnh không chỉ thể hiện sự nhạy cảm trước thiên nhiên mà còn bộc lộ được trạng thái tâm hồn của chính mình đó là một sự lãng mạn và chút bâng khuâng trước sự chuyển mình của đất trời.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục mở rộng sự cảm nhận của nhà thơ về sự vận động của thiên nhiên khi thu sang:
“Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu”
Hữu Thỉnh đã khéo léo sử dụng hình ảnh dòng sông “dềnh dàng” và cánh chim “vội vã” để diễn tả sự đối lập trong tự nhiên khi thu về. Dòng sông dềnh dàng, chậm rãi như đang thảnh thơi tận hưởng những ngày cuối hạ, trong khi đàn chim thì vội vã chuẩn bị cho cuộc di cư về phương Nam. Cảm nhận này không chỉ xuất phát từ quan sát mà còn từ sự suy tư về quy luật tự nhiên. Cuộc sống luôn chứa đựng những điều đối lập, trong khi có những thứ chậm lại, tĩnh lặng, thì cũng có những thứ đang gấp rút, chuẩn bị cho những thay đổi lớn.
Đặc biệt, hình ảnh “đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu” là một sự sáng tạo đầy thú vị của Hữu Thỉnh. Đám mây dường như đang lơ lửng, chia đôi giữa hai mùa, vừa mang vẻ oi bức của mùa hạ nhưng cũng đã bắt đầu cảm nhận cái dịu dàng, mát mẻ của mùa thu. Hình ảnh này không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn gợi mở sự suy tư về sự chuyển tiếp trong cuộc sống. Đôi khi, ta cũng như đám mây ấy, đứng giữa những ranh giới, không hoàn toàn thuộc về một bên nào mà là sự pha trộn của cả hai.
Khổ thơ cuối mang đến một sắc thái triết lý rõ nét hơn khi nhà thơ nói về sự thay đổi của thời tiết:
“Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi”
Hình ảnh “vẫn còn bao nhiêu nắng” và “đã vơi dần cơn mưa” diễn tả sự chuyển mình chậm rãi của thời tiết. Những cơn nắng cuối hạ vẫn còn đó, nhưng đã không còn gay gắt và khắc nghiệt. Mưa cũng không còn ào ạt như trước mà đã dịu dàng hơn, báo hiệu mùa thu đã đến. Nhưng điều đáng chú ý hơn cả là hình ảnh “sấm bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi”. Đây là một phép ẩn dụ đầy tinh tế. Sấm là biểu tượng cho những biến cố, những khó khăn trong cuộc sống, còn “hàng cây đứng tuổi” tượng trưng cho những con người đã trải qua nhiều sóng gió, đã trưởng thành và không còn ngạc nhiên hay giật mình trước những biến cố của cuộc đời nữa. Đây là sự chiêm nghiệm của Hữu Thỉnh về cuộc sống, rằng con người sau khi trải qua những thăng trầm, sẽ trở nên bình thản và vững vàng hơn trước mọi thử thách.
“Sang thu” của Hữu Thỉnh không chỉ là một bài thơ miêu tả thiên nhiên mà còn là một bài thơ chứa đựng nhiều triết lý sâu sắc về cuộc đời và con người. Với những hình ảnh bình dị nhưng tinh tế, Hữu Thỉnh đã khắc họa thành công khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu, một khoảnh khắc đầy xao xuyến và bâng khuâng. Đằng sau vẻ đẹp của thiên nhiên, ta còn cảm nhận được những suy tư, những chiêm nghiệm sâu sắc của tác giả về sự trưởng thành, về những thay đổi không thể tránh khỏi của cuộc đời. Bài thơ là sự kết hợp hoàn hảo giữa cảm xúc và triết lý, giữa thiên nhiên và con người, mang đến cho người đọc một trải nghiệm thơ đầy cảm hứng và suy ngẫm.
Mùa thu từ lâu đã trở thành một đề tài quen thuộc trong văn học, xuất hiện với vẻ đẹp đặc trưng trong nhiều tác phẩm. Chúng ta có thể thấy mùa thu thấm đẫm chất cổ kính trong thơ của Nguyễn Du với câu: “Người lên ngựa, kẻ chia bào/ Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san”, hay cảm nhận mùa thu hiện đại qua câu thơ của Xuân Diệu: “Đây mùa thu tới, mùa thu tới/ Với áo mơ phai dệt lá vàng”. Tuy vậy, hiếm có nhà thơ nào thể hiện sự chuyển mình từ mùa hạ sang mùa thu tinh tế và nhẹ nhàng như Hữu Thỉnh trong bài thơ “Sang thu”.
Bài thơ “Sang thu” được Hữu Thỉnh sáng tác năm 1977, xuất hiện trong tập thơ “Từ chiến hào đến thành phố”. Ngay từ nhan đề, tác giả đã khéo léo gợi lên một khoảng thời gian đặc biệt đó là khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu. Đó không chỉ là sự chuyển biến của thiên nhiên, mà dường như còn là khoảnh khắc chuyển giao của cuộc đời con người. Khổ thơ mở đầu mang đến cho người đọc những cảm nhận đầu tiên đầy tinh tế của tác giả:
“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.”
Hương ổi là một hương thơm giản dị, mộc mạc và gần gũi, là dấu hiệu đầu tiên mà tác giả cảm nhận được khi mùa thu đến. Từ “bỗng” xuất hiện bất ngờ, như thể hương thơm ấy bừng lên làm người ta giật mình, ngỡ ngàng trước sự thay đổi của thiên nhiên. Động từ “phả” không chỉ đơn thuần là sự lan tỏa mà còn diễn tả cảm giác mạnh mẽ, đầy sức sống của hương ổi, khiến hương thu trở nên đậm đà và rõ rệt hơn trong không khí se lạnh của mùa thu.
Hình ảnh “sương chùng chình” được Hữu Thỉnh nhân hóa thành một thực thể có ý thức, như thể sương vẫn lưu luyến chưa muốn rời khỏi cái ấm áp của mùa hè. Sương chùng chình, lặng lẽ qua từng ngõ nhỏ, tạo ra một không gian thơ mộng và huyền ảo, báo hiệu mùa thu đang dần tới.
Nếu như khổ thơ đầu khơi gợi những tín hiệu mơ hồ về mùa thu, thì ở khổ thơ thứ hai, sự chuyển mùa đã trở nên rõ rệt hơn qua những hình ảnh động đầy sống động:
“Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu.”
Hình ảnh con sông “dềnh dàng” gợi lên nhịp điệu chậm rãi, thong thả. Không còn là dòng sông dữ dội, mạnh mẽ của mùa hạ, giờ đây sông thu chảy hiền hòa, tĩnh lặng, mang theo cảm giác bình yên. Ngược lại, những chú chim lại “vội vã”, hối hả bay về phương Nam tránh rét, tạo nên sự đối lập về cảm xúc, một bên là sự thư thái, một bên là sự gấp gáp của cuộc sống đời thường.
Hình ảnh “đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu” là một nét vẽ đặc sắc và độc đáo. Tác giả đã nhân hóa đám mây, biến nó thành một biểu tượng của thời gian, như một đường ranh giới mờ nhạt giữa hai mùa. Đám mây như ngập ngừng, chưa sẵn sàng rời xa mùa hạ, nhưng cũng không hoàn toàn thuộc về mùa thu.
Khổ thơ cuối của bài thơ mở ra một bức tranh rõ ràng hơn về sự chuyển biến của thời gian và không gian khi mùa thu đã thực sự hiện diện:
“Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa.”
Hai câu thơ này thể hiện sự đối lập tinh tế giữa “nắng” và “mưa”, đặc trưng của hai mùa. Ánh nắng của mùa hè vẫn còn, nhưng không còn gay gắt và chói lóa nữa, mà đã trở nên dịu nhẹ, như ánh mật ong của mùa thu. Những cơn mưa rào mùa hè đã thưa dần, chỉ còn sót lại chút hơi thở của mùa hè. Sự đối lập này càng nhấn mạnh hơn sự chuyển mình êm dịu, nhẹ nhàng của thiên nhiên khi bước sang thu.
Tác giả khép lại bài thơ bằng hai câu chứa đựng cả ý nghĩa thực và biểu tượng sâu sắc:
“Sấm cũng bớt bất ngờ
Bên hàng cây đứng tuổi.”
Tiếng sấm là một dấu hiệu của những cơn mưa rào mùa hè đã bớt dần, không còn vang rền, dữ dội như trước. Những hàng cây “đứng tuổi”, đã trải qua bao mùa thay lá, không còn dễ dàng bị lay động bởi những biến đổi của thiên nhiên nữa. Ẩn dụ này cũng phản ánh sâu sắc về cuộc đời con người. Khi con người đã trưởng thành, đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, họ trở nên bình tĩnh và vững vàng hơn trước những biến động của cuộc sống. Tiếng sấm không còn làm họ bất ngờ, giống như những khó khăn, thử thách trong cuộc đời không còn khiến họ dao động nữa.
Bài thơ “Sang thu” của Hữu Thỉnh không chỉ là bức tranh tả cảnh mùa thu tuyệt đẹp mà còn là những chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời. Bằng cách sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gần gũi và cấu trúc thơ năm chữ giàu nhịp điệu, Hữu Thỉnh đã khéo léo khắc họa khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu một cách tinh tế và sống động. Bài thơ không chỉ đem lại cho người đọc cảm nhận về thiên nhiên mà còn truyền tải những suy tư sâu lắng về con người và cuộc đời.
Qua việc phân tích bài thơ Sang thu, học sinh lớp 9 không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn hiểu sâu hơn về những suy tư của Hữu Thỉnh về cuộc đời và con người. Bài thơ như một bức tranh giao mùa tuyệt đẹp, gợi nhiều cảm xúc và chứa đựng những triết lý nhân văn sâu sắc, đáng để học sinh tìm hiểu và tham khảo trong quá trình học tập.
Tôi là Nguyễn Thúy, một người đam mê văn học và luôn khao khát chia sẻ kiến thức với cộng đồng. Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, tôi tốt nghiệp ngành Văn học tại Đại học Quốc gia Hà Nội. Hiện tại, tôi chuyên cung cấp thông tin về văn học, từ các tác giả, tác phẩm kinh điển đến những xu hướng mới. Tôi hy vọng thông qua những bài viết và nghiên cứu của mình, độc giả sẽ hiểu sâu hơn về thế giới văn chương đa dạng và phong phú.
Bình Luận